Vui buồn ngành xây dựng !!!
Ngày xưa, nếu làm một con đường lớn cảm thấy tự hào lắm, sẵn sàng thức đêm hôm làm thầu mà thấy hết sức bình thường, giờ nếu em mà phải ở lại làm khuya chắc là kêu than ầm ĩ.
Hàng ngày công việc có lúc nhàn dỗi, có lúc thì phải vắt hết óc để suy nghĩ các tình huống trong lúc tranh cãi giữa các bên, nói chung là có vui, có buồn.
Nhưng đấy là em là con gái, chứ đàn ông con trai, chịu áp lực về kinh tế, hàng ngày dầm mưa dãi nắng ở công trường, thu nhập không đủ sống thì cũng chán chứ, vì có thực mới vực được đạo mà.
Bây giờ nếu bị áp lực về kinh tế thì chỉ có thể xoay nhiều nghề chứ bỏ nghề thì không nên ạ.
Mình đồng cảm với những dòng tâm sự của bạn. Bọn mình là dân công trình thủy lợi. Mấy đứa con gái ra trường chẳng đứa nào kiếm được việc đúng ngành, như mong muốn. Như mình chẳng hạn đi làm thi công kênh một thời gian ở nơi rừng núi hoang vắng, chịu cực đủ điều mà cuối cùng bị công ty phụ, lương còn bị mất. Rồi xin được làm quy hoạch nông thôn mới. Ngày nào cũng gọi là chạy điên cuồng ngoài đường ở các tỉnh Miền Tây Nam Bộ, rồi về lại làm đêm ở công ty. Lương bèo bọt, sếp hứa thưởng tết mà cuối cùng chẳng thấy đâu. Uất quá, xin nghỉ. Thất nghiệp 6 tháng, giờ mới đi làm lại. Cũng may là đã xin được công việc cũng tốt, công ty phát triển.
Đứa bạn mình cũng ko kém. Làm cho Ban QLDA nhà nước hẳn hoi. Tết lương 5,2tr. Rồi giảm lương 3,9tr, giờ thì còn 2,1tr. Chẳng hiểu sống kiểu gì, tiền thuê nhà còn chẳng đủ mà còn đủ thứ trên đời phải lo.
Mấy bạn lớp mình cũng trong tình trạng như: thất nghiệp, giảm lương, chậm lương. Mà đứa nào hoàn cảnh gia đình cũng khó khăn.
Không biết tình hình kinh tế còn khó khăn đến bao giờ nhỉ ?
Thôi thì chúng ta cứ lạc quan, hy vọng vào ngày mai tươi sáng !!!