Hôm nay ngày 13/3/2012 cách đây 58 năm ngày 13/3/1954 trận Him Lam mở màn cho chiến dịch Điện Biên Phủ lịch sử bắt đầu. Đúng thời khắc TA post bài này (10:30PM vô tình post đúng thời khắc) có sự kiện:
Một khi ý ta đã quyết thì không gì là không thể:
Chiến thắng, kiêu hãnh nhưng đầy lòng vị tha:
TA muốn lấy thời khắc này để viết bài mở màn cho box Câu chuyện thành công, tấm gương (box chứa bài này) mới được tạo trên diễn đàn chúng ta. Sở dĩ TA luôn nhớ đến Điện Biên Phủ, nhớ đến Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam vì cách đây gần 30 năm, TA có cuộc sống một mình giữa núi rừng Tây Bắc hơn 1 năm với bà con dân tộc Thái. Lúc đó chẳng có gì để đọc ngoài 2 cuốn truyện "Điện Biên lửa sáng" và "Một mình giữa đại dương" và tất nhiên là nói tiếng Thái như gió . Câu chuyện Điện Biên lửa sáng luôn làm TA nhớ nhiều kỷ niệm. Còn Một mình giữa đại dương như là tiền định, để trên đường đời sau này, nhiều khi một mình nhưng TA vẫn luôn vững vàng, bản lĩnh, lỳ lợm và trụ vững - mọi người dừng lại, nhưng TA vẫn tiếp tục. Qua tấm gương hy sinh của anh hùng Phan Đình Giót, xin gửi gắm các đồng nghiệp một đoạn tình cờ copy được từ website Khát vọng tuổi trẻ có modify chút đỉnh (để thư giãn):
Tiểu đội trưởng Phan Đình Giót mau lẹ trườn lên dưới làn đạn, dùng tiểu liên bắn và ném lựu đạn về phía lô cốt. Khi anh tới gần lô cốt thì đạn và lựu đạn đã hết. Anh lao mình vào lỗ châu mai làm ngừng tiếng súng trong giây lát, tạo thời cơ cho bộ đội xung phong và cổ vũ toàn thể đồng đội. Anh trở thành một tấm gương hy sinh tiêu biểu cho Quân đội Nhân dân Việt Nam trong chiến thắng lịch sử tại Điện Biên Phủ.[1] Các chiến sĩ dùng lựu đạn, lưỡi lê đánh giáp lá cà tiêu diệt quân Pháp trong cứ điểm. 22 giờ 30, tiểu đoàn 428 đánh chiếm xong toàn bộ cứ điểm số 2.
Một khi ý ta đã quyết thì không gì là không thể:
Với Quân đội Nhân dân Việt Nam, trận đánh mở màn đã thành công ngoài sự mong đợi của bộ chỉ huy. Nếu một trung tâm đề kháng mạnh như Him Lam còn không đứng vững chỉ sau 3 giờ trước cuộc tiến công với lực lượng cỡ 1 trung đoàn, thì tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ quyết không phải là một pháo đài không thể công phá.
Chiến thắng, kiêu hãnh nhưng đầy lòng vị tha:
23 giờ 30 đêm ngày 13 tháng 3, Lê Trọng Tấn báo cáo Bộ chỉ huy chiến dịch: Đại đoàn 312 đã hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt trung tâm đề kháng Chiến Lam, diệt 300 lính, bắt 200, thu toàn bộ vũ khí, trang bị.
Lê Trọng Tấn đề nghị nên có "một cử chỉ nhân đạo", cho phép quân Pháp ở Mường Thanh được ra lấy xác và thương binh. Những thương binh này sẽ tác động mạnh tới tinh thần binh lính Pháp sau trận đánh.
Ngày nay, trụ sở Giá Xây Dựng rất gần đường Lê Trọng Tấn.
TA muốn lấy thời khắc này để viết bài mở màn cho box Câu chuyện thành công, tấm gương (box chứa bài này) mới được tạo trên diễn đàn chúng ta. Sở dĩ TA luôn nhớ đến Điện Biên Phủ, nhớ đến Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam vì cách đây gần 30 năm, TA có cuộc sống một mình giữa núi rừng Tây Bắc hơn 1 năm với bà con dân tộc Thái. Lúc đó chẳng có gì để đọc ngoài 2 cuốn truyện "Điện Biên lửa sáng" và "Một mình giữa đại dương" và tất nhiên là nói tiếng Thái như gió . Câu chuyện Điện Biên lửa sáng luôn làm TA nhớ nhiều kỷ niệm. Còn Một mình giữa đại dương như là tiền định, để trên đường đời sau này, nhiều khi một mình nhưng TA vẫn luôn vững vàng, bản lĩnh, lỳ lợm và trụ vững - mọi người dừng lại, nhưng TA vẫn tiếp tục. Qua tấm gương hy sinh của anh hùng Phan Đình Giót, xin gửi gắm các đồng nghiệp một đoạn tình cờ copy được từ website Khát vọng tuổi trẻ có modify chút đỉnh (để thư giãn):
Chẳng có gì đáng để lo sợ vì chúng ta chẳng có gì để mất. Tất cả những gì người khác có thể cướp đi từ bạn đều chẳng đáng giá gì.
Tại sao bạn phải lo sợ, hoài nghi, do dự?
Tại sao bạn phải e ngại?
Tại sao bạn phải ngập ngừng?
Bạn phải là chính bạn, là sự tự do không giới hạn, trải nghiệm và sống thật sự. Có quá nhiều người đánh mất chính mình để làm hài lòng người khác.
Thách thức của cuộc sống là tận hưởng mọi thứ mà không lệ thuộc vào bất cứ điều gì.
Hạnh phúc là được làm những điều mình mong muốn, mình thích.