Hà Nội và Mưa...

  • Khởi xướng casaudongdanh
  • Ngày gửi
C

casaudongdanh

Guest
Trời mưa rả rích... Hà Nội buồn, em cũng buồn. Tự hỏi lòng mình đâu rồi những ngày vui? Tìm trong ký ức những mảnh hạnh phúc, góp nhặt... tự ru mình. Niềm vui thì thường qua nhanh, chỉ có nỗi buồn là lắng đọng lại. Có phải vì thế mà người ta thường nhớ những kí ức buồn nhiều hơn?
Nếu có thể dùng bút xoá, em sẽ xoá sạch những gì ko vui, chỉ giữ lại cho mình những kỷ niệm đẹp. Nhưng như thế cũng chưa hẳn tốt thì phải. Ko có những ngày buồn làm sao biết trân trọng những nhiềm vui dù là nhỏ. Ko có mưa làm sao thấy nắng đẹp nhường nào.
Ngày còn đi học, em cũng yêu mưa lắm chứ. Thích nghịch mưa, thích đi lang thang dưới mưa với lũ bạn. Khi đó em đã nghĩ sau này có người yêu nhất định sẽ lôi anh ấy đi đuổi theo những cơn mưa với em. Giờ người lớn hơn tí, nhiều cảm xúc hơn tí lại thấy buồn mỗi khi trời mưa. Có lẽ vì mưa làm em nhớ lại những giọt nước mắt của em. Và chắc cũng vì chỉ có một mình em với mưa, mưa khiến em thấy lạnh lẽo và đơn độc lắm.
Em chẳng còn đi lang thang dưới mưa nhiều nữa, chỉ lặng lẽ ngồi một góc nào đó ngắm mưa, ngắm dòng người hối hả trốn mưa thôi. Tới lúc mệt nhoài, em sẽ hoà vào dòng người đó để đi về một nơi ko có mưa.
Mưa lạnh quá! Và mưa làm em thấy mình yếu ớt nữa...

Mưa... Hà Nội cũng bớt đi cái ồn ào, náo nhiệt. Buổi tối đi chơi ko còn thấy phố đông người, vì có mấy người lao ra đường khi trời mưa như em đâu. Nhưng hình như dưới mưa Hà Nội lại đẹp hơn, lung linh huyền ảo với những ánh đèn nhạt nhoà vì mưa. Mưa cũng làm nhạt đi màu sắc đô thị, Hà Nội trở nên trầm lặng hơn, cổ kính hơn, và có vẻ kiêu kỳ hơn nữa. Dù mưa hay nắng thì em vẫn thấy Hà Nội đẹp. Yêu Hà Nội lắm!
 
Last edited by a moderator:
C

casaudongdanh

Guest
Hà Nội và Em

Mấy hôm nay thời tiết thất thường. Em mệt, chắc Hà Nội cũng mệt. Hết mưa lại nắng, đường chưa kịp khô vũng nước đọng đã lại ướt nhoè vì mưa. Em ghét thời tiết như thế này, vì nó làm Hà Nội của em bị ốm. Đường xá nhớp nháp, trời thì âm u. Hà Nội nhìn đen nhẻm, như em vậy.
Ngày hôm nay mới thấy một chút hảnh nắng, Hà Nội tươi hơn. Còn em thì vẫn xầm xì như vậy, tâm trạng ko thể khá lên nổi. Mấy hôm trời mưa, em chẳng đi đâu được nên nhớ Hà Nội kinh khủng. Tới lúc ko chịu nổi nữa, em mặc áo mưa dắt xe ra đường.
Một mình trên những con phố dài giữa dòng người hối hả, có lẽ chẳng có ai hâm như em. Tạt quá quán bún đậu vẫn ăn, trời mưa nên hàng hết muộn, vừa ăn vừa xuýt xoa. Yêu Hà Nội vì Hà Nội chiều em lắm, chẳng có sở thích nào của em mà Hà Nội ko đáp ứng được.
Đã có lúc con trai của Hà Nội khiến em buồn, muốn bỏ đi một nơi thật xa. Chính Hà Nội đã níu giữ bước chân em. Từng con đường, từng góc phố đã quá đỗi thân quen, tìm đâu được khi đi xa Hà Nội. Em có thể quên tất cả, nhưng ko đành lòng quên Hà Nội, càng ko thể xa Hà Nội. Vậy nên em vẫn đây, để được Hà Nội ôm ấp vỗ về những khi tâm trạng mông lung.
Chẳng biết rồi cuộc sống có kéo em xa Hà Nội, chỉ biết bây giờ em chẳng muốn đi đâu. Dẫu điều kiện công việc, điều kiện cuộc sống chẳng bằng những nơi em sẽ đến, nhưng có những điều chẳng ở đâu đem lại được cho em như Hà Nội.
Bây giờ em đang điên điên, có lẽ chỉ có Hà Nội thấu hiểu và chia sẻ cùng em. Tối về lại lượn lờ Hà Nội nhỉ...
 
M

minhtuong

Guest
Trời mưa rả rích... Hà Nội buồn, em cũng buồn. Tự hỏi lòng mình đâu rồi những ngày vui? Tìm trong ký ức những mảnh hạnh phúc, góp nhặt... tự ru mình. Niềm vui thì thường qua nhanh, chỉ có nỗi buồn là lắng đọng lại. Có phải vì thế mà người ta thường nhớ những kí ức buồn nhiều hơn?
Nếu có thể dùng bút xoá, em sẽ xoá sạch những gì ko vui, chỉ giữ lại cho mình những kỷ niệm đẹp. Nhưng như thế cũng chưa hẳn tốt thì phải. Ko có những ngày buồn làm sao biết trân trọng những nhiềm vui dù là nhỏ. Ko có mưa làm sao thấy nắng đẹp nhường nào.
Ngày còn đi học, em cũng yêu mưa lắm chứ. Thích nghịch mưa, thích đi lang thang dưới mưa với lũ bạn. Khi đó em đã nghĩ sau này có người yêu nhất định sẽ lôi anh ấy đi đuổi theo những cơn mưa với em. Giờ người lớn hơn tí, nhiều cảm xúc hơn tí lại thấy buồn mỗi khi trời mưa. Có lẽ vì mưa làm em nhớ lại những giọt nước mắt của em. Và chắc cũng vì chỉ có một mình em với mưa, mưa khiến em thấy lạnh lẽo và đơn độc lắm.
Em chẳng còn đi lang thang dưới mưa nhiều nữa, chỉ lặng lẽ ngồi một góc nào đó ngắm mưa, ngắm dòng người hối hả trốn mưa thôi. Tới lúc mệt nhoài, em sẽ hoà vào dòng người đó để đi về một nơi ko có mưa.
Mưa lạnh quá! Và mưa làm em thấy mình yếu ớt nữa...

Mưa... Hà Nội cũng bớt đi cái ồn ào, náo nhiệt. Buổi tối đi chơi ko còn thấy phố đông người, vì có mấy người lao ra đường khi trời mưa như em đâu. Nhưng hình như dưới mưa Hà Nội lại đẹp hơn, lung linh huyền ảo với những ánh đèn nhạt nhoà vì mưa. Mưa cũng làm nhạt đi màu sắc đô thị, Hà Nội trở nên trầm lặng hơn, cổ kính hơn, và có vẻ kiêu kỳ hơn nữa. Dù mưa hay nắng thì em vẫn thấy Hà Nội đẹp. Yêu Hà Nội lắm!

Vì thế mà mưa Hà Nội đã đi vào lòng biết bao bài thơ, bài nhạc và cả vào lòng bao người con gái như bạn (không rõ có nhiều như mưa xứ Huế không nhỉ :confused:)
Mời bạn nghe bài hát này của Nguyễn Tiến, do ca sĩ (nhạc sĩ) Nguyên Khang trình bày.

Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào nỗi nhớ
Chiều nay Hà Nội mưa rơi, rơi vào kỷ niệm!
Mưa, mưa về trên phố xin hạt mưa rơi
Về nơi miền thương nhớ
Em gửi cơn mưa chiều về phương anh.

Mưa mưa về trên phố nhớ chiều Hồ Tây
Ai đợi chờ ai buông dài tóc mềm
Ánh đèn vàng ngoại ô, đưa em về phố vắng
Anh đếm hạt mưa rơi, đêm Hà Nội
Hạt mưa bay bay vương đầy mái tóc
Để chiều nay mưa rơi, đưa em vào nỗi nhớ...

Mưa, mưa từ biển vắng xin hạt mưa rơi
Về nơi miền thương nhớ
Anh gửi cơn mưa chiều về phương em
Mưa, mưa về trên phố nhớ chiều Hồ Tây
Ai đợi chờ ai buông dài tóc mềm
Giữa ngàn đảo trùng xa yêu từng hạt mưa rơi
Ôi nhớ Hồ Gươm soi đêm Hà Nội
Hạt mưa bay bay vương đầy vai áo
Đảo chiều nay mưa rơi, đưa anh vào nỗi nhớ...

Chia tay chiều mưa rơi
Nụ hôn đầu nhớ mãi
Gửi về đảo xa khơi
Hà Nội chiều mưa...

Anh đi chiều mưa rơi
Nụ hôn đầu nhớ mãi
Bao nhiêu hạt mưa rơi
Đong đầy bấy nhiêu tình
 
Last edited by a moderator:

vitbau03

<font color="red">Thành viên BQL Diễn đàn</font>
Tham gia
10/11/08
Bài viết
319
Điểm thành tích
18
mưa

không biết mưa hà nội đã khác hay mình đã khác,bé thấy mưa là thích: tắm mưa, đá bóng dưới mưa, đi bắt những con chuồn chuồn gặp mưa, đi theo tập đoàn anh họ bắt cá nhảy lên bờ, đường đến lớp là đường đất xách dép để đi vẫn có thể kéo nhau trên đường như đi trượt ván, lớp học cũng mưa nhìn mình và bạn bè như những con chuột ướt dưới mưa kể chuyện hòa hứng đi mưa. đến lạ ngày bé trời nắng chang chang đội nắng bắt chuồn chuồn ngô cắn rốn để tập bơi, trốn ngủ trưa để đi hái những ôm hoa sen và hoa súng, ngày mưa thì lội mưa ầm ầm, chơi đùa thoải mái mà không thấy ốm. vậy mà bây giờ có thấy mưa cũng không dám đi dưới mưa nhiều nữa, dính nước mưa là ốm. cảm giác với mưa cũng khác nó biến đổi nhanh quá nhiều mỗi giai đoạn mình cho là ngắn lại khác:
từ lúc biết đùa nghịch đền lớp 12: mưa luôn đồng nghĩa với niềm vui, vui chơi cùng bạn bè và cơ hội được nghỉ học vì trời mưa sợ sấm sét không đến trường nhưng ở nhà chạy đi chơi sấm sét là chuyện muỗi. có thể tâm lý vui vẻ như vậy mà mình chưa bị ốm vì mưa ở gia đoạn này.
năm lớp 12 ngày nhận kết quả trượt đại học cũng mưa, nhìn mưa buồn và khóc muốn đi ra ngoài trời để mưa kéo đi mọi sự ngu dốt chủ quan của mình nhưng có gì đó nó núi không cho mình tắm mưa nữa. ngày quyết định quyết tâm ôn năm nữa cũng là ngày mưa, có thể là điềm lành mưa đem đến cho mình sự tự tin, điềm tĩnh để chế ngự cái tính hơi ngông trước đó của mình, vẫn không dám tắm mưa, mưa vừa buồn vừa vui.
năm lớp 12+: đi học chứng kiến mấy trận mưa đá, bắt đầu sợ mưa và sợ những ngày mưa phải ra đường, lúc đó hà nội không ngập như bây giờ nhưng rác và nước bẩn nó làm cho mình chỉ mong muốn về phòng thật nhanh, bắt đầu ghét mưa. những ngày mưa không kịp về dính nước mưa đồng nghĩa với việc ốm hay mưa kinh tế độc hơn mưa nơi khác đây?ai bảo dân kinh tế không lãng mạn, trời mưa ra ban công kí túc nhìn sẽ thấy vài đôi đi chân đất dắt tay nhau qua những cây bằng lăng bị mưa làm cho bầm dập nhưng điều đó không ảnh hưởng đến những cặp tình nhân, những cử chỉ rất đỗi bình dị nhưng thật sâu sắc(lúc đó em là em đoán thể nào mấy bạn đó cũng ốm đó ah:D). ngày nhận bằng tốt nghiệp đại học cũng là ngày mưa, cảm giác lúc đó là môốn có 1 công việc để làm để khẳng định bản thân và kiếm tiền để đi du lịch, cậu bạn chở xe đạp đi dưới mưa lãng mạng tiếc là mình và bạn ý lại là bạn chứ không yêu nhau được:D
ngày đi làm:chứng kiến mưa biến hà nội thành hà lội, bắt đầu thấy mưa bất tiện, sợ mưa, những ngày mưa đội mưa đi làm chỉ muốn về phòng làm 1 cốc cafe nóng.
cảm xúc mưa có nhiều điều khác nhưng cũng có nhiều điều từ bé mình vẫn vậy: mưa đồng nghĩa vơi việc" mẹ ơi trời mưa cho con ngủ tý nữa thôi""mưa làm kẹo lạc thôi 2 ku em" "mưa vui nhỉ"....
ps: vào 1 ngày hà nội đã nắng em lại nhớ ngày mưa hôm qua, hơi lan man 1 tẹo thôi ah:D
 

kts hao

Thành viên sắp lên hạng Rất năng động
Tham gia
2/7/08
Bài viết
87
Điểm thành tích
8
Tặng Casauđonganh bài thơ tôi viêt trong mưa.. của mùa mưa năm trước nhé. Chúc Bạn luôn vui và hạnh phúc trong... mưa,

Hoài khúc mưa

Nghe giọt mưa dầm dề
Hà Nội chiều đẫm nước...
Một mình đếm mưa rơi.
Lòng mông lung mong ước...

Hoài khúc chiều mưa trước,
Mái hiên tránh mưa rơi
Em một thoáng qua tôi
Bờ vai mềm bối rối...

Mưa mờ che khuất lối
Lòng người như dòng sông
Đón từng cơn mưa nhẹ
Tìm về biển mênh mông.

Hoài khúc mưa chiều đông
Giọt nào rơi lạnh lẽo,
Hoài khúc trong chiều đông
Giọt nào rơi bạc bẽo..

Ngọn gió thì níu kéo
Bóng mây thì qua nhanh,
Hoài khúc nào vọng mãi
Đợi ngày trời cao xanh!

HN, chiều mưa 30/10/2008
 

Tải bộ cài phần mềm Dự toán GXD, Đấu thầu GXD, Thanh Quyết toán GXD, Quản lý chất lượng GXD. Dành cho người mua bản quyền
Kích để xem khóa học Dự toán công trình
Kích để xem khóa học Dự toán công trình
Phần mềm quản lý chất lượng công trình QLCL GXD
Tìm hiểu khóa học Thanh Quyết toán GXD

Các bài viết mới

Top