hãy quan tâm đến bố mẹ của mình

vitbau03

<font color="red">Thành viên BQL Diễn đàn</font>
Tham gia
10/11/08
Bài viết
319
Điểm thành tích
18
[FONT=&quot]Chẳng cần biết mọi việc sẽ đến đâu,còn hi vọng là còn chiến đấu,1 năm,2 năm mình không bao giờ tin nó chỉ là vài năm,người quan trọng nhất cuộc đời mình sẽ đi cùng mãi.nhớ ngày cuối tuần se lạnh 2 bố con 1 ấm trà,con pha trà,thử trà,2 bố con ngồi kể chuyện từ chuyện đi bộ đội của bố đến cách đối nhân xử thế của bố,con kể chuyện những gì con nhìn thấy, con cảm nhận cuộc sống giống bố,2 bố con như 2 người bạn,2 thế hệ có nhiều điểm tương đồng,những ngày này nhà mình đông khách,bạn bè bố từ mọi nơi đến thăm bố,con vẫn tươi cười nói bố cháu u lành không sao,ai cũng nói bố là người tốt nên gặp mọi điều tốt.con cười mà sao lòng con cứ thắt lại,con tìm mọi địa chỉ,mọi biện pháp để tìm thuốc cho bố. Con gạt mọi suy nghĩ tiêu cực của bố,con biét bố cũng cảm nhận được bệnh của bố nhưng con không cho phép cảm nhận đó nó ở bên bố lâu.
Con vừa cố gắng kiếm tiền nhiều hơn,kiếm thật nhiều chả vì lí do gì,bố chưa bao giờ cần đến tiền của con,bố có 1 cuộc sống an nhàn, ,mãn nguyện, bố chưa bao giờ coi trọng quá đồng tiền,tiền là cần nhưng không phải tất cả. Con kiếm tiền để mong 1 ngày có thuốc, có phương pháp chữa trị hiện đại con dùng số tiền đó để chữa bệnh cho bố, còn giờ mọi thứ con đặt hi vọng vào thuốc nam.
Giờ những ngày này, bố khỏe hơn nhiều so với lúc nằm viện,đi lại và ăn uống như bình thường, sau hơn 1 tuần con lại bị ốm,con không muốn bố lo cho con vì bố đã lo cho con từ lúc bé đến giờ rồi, vậy mà buổi chiều về bố đã đi mua thuốc cảm cúm cho con, đã mua mấy món con thích, đã giục mẹ con lấy chăn ấm cho con vì con rất sợ lạnh.
Viết những dòng này sao mắt mình cứ cai sè,nước mắt trào ra,con chưa bao giờ tin vào việc xấu sảy ra.
Mình cũng không biết khuyên gì ai, hay kinh nghiệm gì, nhưng mình mong những đứa con như mình quan tâm đến sức khỏe của bố mẹ nhiều hơn đừng như mình quá vô tâm chỉ biết nhận mà không biết cho đi, để đến lúc nhận ra lỗi lầm của mình mới sửa thì...
Giờ chỉ mong hợp thuốc, hợp thầy để bố mình ở bên mình,mình chưa thực hiẹn được lời hứa đi tây ninh với bố,đợi sức khỏe bố tốt hơn 2 bố con sẽ vào tây ninh, nơi bố đã đi bộ đội và nhiều người bạn của bố đã nằm lại mảnh đất này.
Cố gắng sửa những sai lầm của 1 đứa con quá vô tâm.
[/FONT]
 
Last edited by a moderator:

hoarosa

Thành viên nhiều triển vọng
Tham gia
21/5/09
Bài viết
15
Điểm thành tích
3
Tuổi
44
Còn mình thì sao nhỉ? kể từ lúc bước chân vào đại học cho đến lúc ra trường, kể cung được 10 năm rồi, vậy mà ....thử hỏi đã một lần nào mình ngồi tâm sự với bố mình chưa nhỉ?đi xa, xa nhà, xa bố mẹ, bây giờ lập gia đình nữa, hình như khoảng cách ấy gần như là xa hơn nữa rồi, xa lắm bố ạ.
Trước thì vì miếng cơm manh áo, sau vì sự nghiệp, bây giờ thì vì gia đình vợ con hiện tại, con bây giờ gần như đã bị cuốn vào cái vòng xoáy, lốc cuốn của cuộc đời rồi bố mẹ ạ.:(
Càng nghĩ, càng đọc những dòng suy nghĩ con lại càng thấy mình bất hiếu quá, tàn nhẫn với chính mình và với bố mẹ quá. Bố mẹ đã sinh con ra và nuôi con đến ngày trưởng thành như bây giờ, thế mà con như một người xa lạ, nhiều khi trong con không còn thời gian để nghĩ về bố mẹ nữa, thấy bạn bè nhiều đứa được về nhà làm gần bố mẹ, được hàng ngày ngồi ăn cơm, nói chuyện cùng bố mẹ mà lòng con lại nhói lên từng cơn, tự nhiên con lại thấy thèm một cảm giác được ngồi ăn cơm, nói chuyện cùng bố mẹ ghê gớm luôn, con muốn về ngay bây giờ để nói rằng bố mẹ ơi hãy tha thứ cho đứa con bât hiếu này, con đã làm nhiều điều, đã làm cho bố mẹ buồn nhiều quá.... con thấy thẹn cho mình quá, con thật có lỗi..:(
Nhiều khi cứ bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc đời mà mình đã quên mất mình đã bắt đầu từ đâu, cội nguồn của mình ở đâu. Nhiều khi thật vô tâm khi quên mất mình vẫn là một đứa con của bố mẹ....
Chẳng lẻ con cứ phải xa nhà, xa bố mẹ mới làm nên được cuộc đời này sao.Con không tin điều đó, bố mẹ ơi hãy tin ở con, con sẽ về bên bố mẹ yêu dấu, dù cuộc đời này có đi đến đâu, sóng gió có thế nào thì con vẫn còn có bố mẹ, con yêu bố mẹ.
 

GB.

Thành viên có triển vọng
Tham gia
24/3/09
Bài viết
5
Điểm thành tích
1
Mình chằng biết nói gì, có lẽ viết sau vậy, chỉ biết cảm ơn chủ topic và người đã reply phía sau!
Thanks!
 

Gai_xaydung?

Thành viên có triển vọng
Tham gia
4/2/09
Bài viết
7
Điểm thành tích
1
Lại tâm trạng rồi, mình thì nhà nghèo. Giờ cả nhà, bố mẹ, em gái chỉ trông chờ vào mình,, mình có gắng kiếm nhiều tiền để giúp đỡ mọi người quá. Đi làm xa mà chỉ nhớ nhà thôi, đến người yêu mình cũng bỏ nốt, vì trên vai anh còn nặng lắm, em đi tìm bến mới tốt hơn...
Cuộc sống thật trắc trở.. muốn bình yên cũng không được..
Một ngày nào đó không xa, 3 năm sau chẳng hạn, muốn được lập nghiệp trên quê hương...
 

Top